Ba giờ rưỡi chiều, quán bar Vong Ưu đã mở cửa. Tuy nhiên, bên trong ngoài nhân viên thì không có một vị khách nào. Hiện tại vẫn chưa đến thời gian đông khách, nên nhân viên cũng chỉ đang ngồi tán gẫu cho qua thời gian.
Cách cửa tiệm không xa, phía bên phải sát tường có một khu vực được rào lại bằng dải phân cách – nơi này chính là hiện trường phát hiện người mất tích. Vết nôn lúc đó cùng với dấu vết bị kéo lê về sau đều nằm gọn trong phạm vi đó.
Trương Ngọ – cảnh sát địa phương – chỉ vào đó và nói: “Đây là người mất tích cuối cùng. Chúng tôi đoán anh ta say rượu, vừa nôn mửa tại đây thì bị ai đó bắt đi. Quán bar cũng xác nhận, đêm đó anh ta đến một mình, bartender nói anh ta vừa chia tay bạn gái nên tới đây giải sầu.”
Tuyết đọng đã tan, nhưng dấu vết trên mặt đất vẫn còn có thể nhận ra mơ hồ. Trên tường có nhiều dấu chân hỗn loạn, nhưng chỉ có một hướng duy nhất là đi từ cửa quán bar ra phía đường cái bên kia. Dấu vết kéo lê cũng bắt đầu từ đó, kéo dài về phía bên phải rồi đột ngột biến mất.
Bùi Tu hỏi: “Đã so sánh dấu chân chưa? Là hai người hay chỉ một người?”
Trương Ngọ lắc đầu, vẻ mặt kỳ lạ:
“Chính điểm này mới quái lạ. Chúng tôi đã so sánh kỹ, tất cả dấu chân đều là của người bị hại. Ngoài vết kéo lê, không có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy có người khác từng tiếp cận anh ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play