Hai người cùng im lặng, Tả Thanh nhìn Bùi Tu một lúc, sau đó nhìn ra ngoài rồi nở nụ cười rạng rỡ, giọng nói dịu dàng vang lên: “Được rồi, chìa khóa cho anh đấy, cầm lấy đi.”
Người đàn ông râu dê ngẩn ra: “Cái... Cái này thật sự cho tôi sao?”
Tả Thanh gật đầu, ánh mắt chân thành: “Đương nhiên là thật. Nơi này không thể nói dối, tôi thật sự muốn tặng cho anh. Mau lấy đi.”
Khi cô vừa dứt lời, Bùi Tu bất đắc dĩ thở dài, lên tiếng: “Chìa khóa này chưa chắc đã có tác dụng thật. Rõ ràng đây là một dạng thử thách. Hai người trước đó bị đánh lén mà chết, nếu nguyên nhân là vì chiếc chìa khóa, thì hung thủ hẳn đang giữ nó. Anh cảm thấy thẩm phán sẽ để một tên tội phạm tàn ác dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ sao?”
Người đàn ông râu dê cười khẽ: “Cũng chưa chắc đâu. Tất cả đều chỉ là suy đoán của chúng ta thôi mà. Hơn nữa, mỗi thử thách có thể cho ra kết quả khác nhau. Có người vì chìa khóa mà đánh nhau, thậm chí giết người. Nhưng cũng có người lại sẵn sàng tặng cho nhau. Trong trường hợp sau, thì sẽ giải thích thế nào? Nhóm mình dễ nói chuyện, dễ thương lượng, chứ không giống những người tranh cướp chìa khóa khác đâu.”
Bùi Tu còn định khuyên thêm, nhưng nghĩ đến đây lại cảm thấy không cần thiết nữa. Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, nên tự chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình.
Anh cười nhạt: “Những gì anh nói cũng không phải không có lý. Nếu vậy thì cầm đi, nhớ cẩn thận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT