Bước thứ hai của kế hoạch - ăn cơm, bước này yêu cầu lính gác hỗ trợ. Cô lục lọi ba lô, đồ ăn mang theo không còn mấy, nơi này cũng không phải ký túc xá của cô nên không có đồ dự trữ.
Cô vốn định ra ngoài xem sao, nhưng trên tủ đầu giường lại phát hiện một chiếc lục lạc có tay cầm. Nó trông rất đắt tiền, hơn nữa rất giống thứ có thể dùng để gọi người tới.
Khanh Diên cầm nó lên, thử lắc lắc. Âm thanh khá dễ nghe, nhưng mà nhỏ quá, cảm giác còn chưa bay ra khỏi căn phòng này. Chắc là không dùng được, Khanh Diên đặt lục lạc xuống, trong phòng vang lên tiếng nói: “Tiểu thư Dẫn đường yêu cầu tôi làm gì?”
Khanh Diên nhìn quanh bốn phía, tìm âm thanh phát ra từ đâu mà không thấy. Cô cảm thấy nói chuyện với không khí hơi kỳ quái, khụ khụ: “Tôi hơi đói bụng.”
“Được, xin chờ một lát.”
Khanh Diên chờ một lúc không thấy động tĩnh gì, cô lại lục lọi ba lô, lấy ra con búp bê mà Nhung Dư đã tặng. Vốn định đặt lên tủ đầu giường, nhưng vừa thấy nó liền nghĩ đến dáng vẻ Nhung Dư khi đang trị liệu, cảm thấy đặc biệt có lỗi với đôi mắt ngây thơ trong sáng của con búp bê. Khanh Diên do dự một chút, vẫn cầm con búp bê lên.
Đang định nhét vào ba lô thì cửa phòng mở ra. Khanh Diên giật mình, đồ trong ba lô suýt chút nữa rơi hết. Cô vội vàng nhét vào, mãi đến khi người đến gần, cô mới ngẩng đầu lên. Vừa ngẩng đầu, cô sững sờ cả người, con búp bê trong tay rơi xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play