Món quà mà Hồ Thiên nói, là một chiếc đồng hồ.
Trên thị trường chưa từng thấy qua kiểu dáng này, trông không giống của thương hiệu nào cả, mang theo chút cảm giác thuần cơ khí, theo thẩm mỹ của Hà Tích thì trông khá xấu.
Nhưng nghĩ đến việc đây là đồ Hồ Thiên tặng, Hà Tích vẫn nể tình mà đeo lên, trừ lúc tắm rửa ra thì không dễ dàng tháo xuống.
Chớp mắt đã hai tháng trôi qua, cuối năm đã cận kề. Thành phố Hà Tích ở gần miền Bắc, mùa đông đến là phủ đầy tuyết trắng. Hà Tích sợ lạnh, thường sẽ không ra ngoài, mọi việc ăn, mặc, ở, đi lại đều do Hồ Thiên tan làm tiện đường mang về.
Nhưng hôm nay là một ngoại lệ. Hà Tích mặc ba lớp trong ba lớp ngoài, quấn chặt như cái bánh chưng, run rẩy đi ra ngoài.
Hồ Thiên cao quá mức, rất khó mua được quần áo vừa người. Tủ quần áo của hắn đa phần là đồ đặt may, mỗi bộ đều cực kỳ đắt đỏ.
Tết nhất tất nhiên phải mặc đồ mới. Hà Tích dùng khoản tiền nhỏ ngày càng phong phú của mình để đặt hai bộ đồ đôi ở cửa hàng cao cấp. Để tạo bất ngờ cho Hồ Thiên, cậu vẫn luôn không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play