Hà Tích nổi giận thật rồi. Bình thường mà ngủ không đủ đã dễ cáu, huống chi nửa đêm còn bị lôi ra khỏi chiếc chăn ấm áp. Cậu xù tóc gà, bật đèn, vừa xỏ giày vừa hằm hằm dọa người bên ngoài:
“Được lắm! Nửa đêm nửa hôm dám phá giấc mộng đẹp của người ta! Chờ tôi ra rồi xem có đánh chết cậu không!”
Hứa Chi Vũ lập tức thu tay, không dám gõ thêm tiếng nào nữa.
Tiếng bước chân Hà Tích nện trên sàn vang lên rầm rầm, nghe thôi cũng biết cậu tức cỡ nào. Cửa bật mở “xoạt” một tiếng, mặc kệ bên ngoài là người hay ma, cậu ném ngay một ánh mắt khinh thường qua trước đã.
Thấy là Hứa Chi Vũ, Hà Tích mới đưa tay đấm.
Không quen thì còn ngại ra tay, chứ đã quen rồi thì chẳng nương tay đâu.
Hứa Chi Vũ không né, không tránh, để mặc cậu đánh mấy cái quyền không đau không ngứa. Đợi Hà Tích trút giận xong, anh mới kéo tay cậu, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT