Không nghi ngờ gì, Hà Tích trả lời là Hồ Thiên đáp án muốn, nhưng điều đó cũng không khiến hắn cảm thấy vui vẻ.
Tâm trạng bất an, nửa mừng nửa lo khiến Hồ Thiên luôn cảm thấy trong tiềm thức rằng Hà Tích chỉ trả lời qua loa, lời nói không đi đôi với lòng. Thường thì khi câu chuyện chuyển hướng, Hà Tích sẽ làm một đằng nói một nẻo.
Nỗi bất an mãnh liệt đang gặm nhấm tâm trí hắn. Hồ Thiên cảm giác mình chẳng khác nào một đứa trẻ, bất cứ lúc nào cũng có thể bị vứt bỏ, bất cứ nơi đâu cũng đang chờ đón cái chết.
Nhưng dù có nhiều điều muốn hỏi, hắn cũng không mở miệng được. Hắn không muốn trong mắt Hà Tích, hân trở thành một kẻ ghen tuông vô cớ. Mọi việc nếu quá so đo, cuối cùng chỉ khiến người ta cảm thấy phiền phức.
Hắn không muốn trở thành một Hứa Chi Vũ thứ hai.
Hồ Thiên đặt hai tấm vé máy bay, một chuyến bay về phía nam, một chuyến về phía bắc, bay ngược hai hướng.
Hai chuyến bay không cùng khung giờ. Chuyến bay của Hồ Thiên vào rạng sáng, buộc phải dậy thật sớm. Chỉ cần nghĩ đến việc sắp phải chia xa với Hà Tích, lòng hắn như thắt lại, cả đêm gần như không chợp mắt, ba giờ sáng đã ngồi ngẩn người trên giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play