Thực ra không chỉ có Trương Chính Uẩn nhìn thấy mà Sở Húc vẫn luôn đứng sát cửa cũng nhìn thấy.
Tất cả mọi chuyện anh ấy đều thấy rất rõ ràng, anh ấy siết chặt bàn tay lạnh giá của mình.
“Nhạc Nhạc, giá như chúng ta gặp nhau từ nhỏ thì tốt biết mấy.” Giọng Sở Húc khàn khàn, anh ấy cảm thấy đau lòng thay cho cô.
Anh ấy là trẻ mồ côi, vì bị bệnh tim mà bị bỏ rơi.
Cô có bố mẹ, nhưng bố mẹ đều không yêu thương cô.
Nếu họ gặp nhau từ nhỏ, có lẽ sẽ có kết cục khác.
Anh ấy vẫn sẽ chết vì bệnh, nhưng Nhạc Nhạc có thể sống tốt, anh ấy sẽ nuôi nấng cô chu đáo, yêu thương cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play