Nửa đêm sau khi kết thúc, Hứa Già Dục chịu đựng toàn thân nhức mỏi, chầm chậm dịch đến mép giường, nhìn Giang Bạc Tuyết đang buộc bao lại.
Giọng cô khàn khàn: “Không bị rách chứ.”
Vừa rồi hai người quá mức kịch liệt, không biết vì nguyên do gì, có lẽ là vì cuối cùng cũng nói ra những lời đè nén trong lòng đã lâu, những cảm xúc tích tụ bấy lâu được khai thông, lập tức không còn khó chịu, chỉ khao khát được lấp đầy.
Lúc thân thể xóc nảy, Hứa Già Dục thậm chí cảm thấy linh hồn mình như bị chấn động thoát ra, trôi nổi giữa không trung, nằm đây mà thân thể cũng tựa như vô thức.
Giang Bạc Tuyết có thân thể rất đẹp, đường nét mềm mại trôi chảy, so với trước kia gầy đi một chút, xương quai xanh nhô lên rõ ràng, toàn thân vẫn phủ một lớp cơ bắp mỏng xinh đẹp.
Nhìn không hung dữ hay thô bạo, lúc Hứa Già Dục trong cơn hỗn loạn, cũng không còn quá sợ hãi.
“Không có.” Giang Bạc Tuyết xoa tóc cô, dịu dàng nói, “Đừng sợ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play