Lúc này trời đã tối mịt, dưới lầu không có đèn đường, nhưng nhờ chút ánh sáng yếu ớt hắt ra từ cửa sổ của các nhà dân, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, một chiếc xe chổng vó nằm đó, tình trạng cụ thể không rõ lắm, nhưng bốn bánh xe thì biến mất không dấu vết.
Anh Thiên và Lôi Tử bỏ mặc Lý Dung Thanh, xoay người chạy xuống lầu.
Bấy giờ là khoảng tám, chín giờ tối, đa số mọi người đều ở nhà, chưa nghỉ ngơi, nghe thấy động tĩnh đều chạy ra xem. Một đám người vừa kinh ngạc vừa hưng phấn, bàn tán không ngừng.
“Xe này của ai, ai làm vậy? Mọi người có thấy không?”
“Không biết nữa, ra đến nơi đã thấy thế này rồi.”
“Xe này đắt tiền lắm đây! Phải cả trăm vạn tệ ấy chứ?”
“Có sửa được không nhỉ?”
“Sửa cái nỗi gì, thành đống sắt vụn rồi! Thằng nào ra tay ác thật!”
"Chậc, phá hoài của quá, không cần thì cho tôi còn hơn..." Có người tiếc rẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT