Phong Vân Lam buồn bực.
“Cậu tỉnh rồi à?” Bên cạnh vang lên một giọng nói, mang theo chút dè dặt, “Ba mẹ cậu có đến rồi. Mình nói là mình sẽ lo tiền viện phí, nhưng họ vẫn để lại tiền.”
Phong Vân Lam quay đầu, thấy một gương mặt xa lạ nhưng cũng có chút quen quen.
Ba chữ “Lý Dung Thanh” suýt nữa bật ra khỏi miệng.
“Tiền ở đây hết, mình chưa động vào.” Cậu thiếu niên đặt phong bì cạnh gối của Phong Vân Lam, vẻ mặt bồn chồn, nắm tay tròn trịa rụt rè đặt lại lên đùi.
Gương mặt cậu đỏ bừng như bị nắng chiếu quá lâu, trán và má lấm tấm mồ hôi, tóc mái ướt sũng dính vào trán, trông khá chật vật.
Cảm giác được ánh mắt của Phong Vân Lam đang dán vào mình, cậu vội vã dùng tay áo lau loạn mặt mũi, lại đưa mũi ngửi thử bản thân, rồi lúng túng hỏi: “Có mùi gì không?” Lắp bắp giải thích, “mình sợ nóng… Ờm, mình ngồi xa ra một chút!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT