Phong Vân Lam ôm chặt đầu Lý Dung Thanh, che kín tai cậu bé, cau mày nhìn về phía chiếc giường lớn màu đen trong phòng... nơi ba người đang chồng lên nhau như trò “xếp hình người sống”.
Không một cảnh tượng nào là vô nghĩa cả, việc cô và Lý Dung Thanh bị đưa đến đây chắc chắn có nguyên nhân.
Phong Vân Lam không nhìn ba người trên giường, chỉ lặng lẽ quan sát hoàn cảnh hiện tại trong khi những âm thanh hỗn loạn kia vẫn tiếp tục vang lên.
Đây là một căn phòng ngủ rộng khoảng ba mươi mét vuông, lấy màu đen làm tông chủ đạo. Căn phòng không có cửa sổ, ba mặt tường cùng với thảm trải sàn đều là màu đen thuần. Trên trần nhà vẽ đầy những bụi gai đen nhỏ máu cùng những đóa hồng đỏ rực nở rộ. Mọi chi tiết đan xen dày đặc, chẳng có chút mỹ cảm nào, chỉ khiến người ta thấy dơ bẩn và tà ác.
Chỉ có một mặt tường duy nhất đối diện cuối giường là nền trắng.
Ánh mắt Phong Vân Lam dừng lại trên bức tường ấy.
Toàn bộ mặt tường được treo đầy khung tranh lớn nhỏ — trong mỗi khung đều là chân dung hoặc ảnh chụp của phụ nữ. Bối cảnh của các bức ảnh trải dài từ thời nhà Thanh đến hiện đại, có cả phong cách Trung lẫn Tây. Mỗi bức đều chỉ có một người, và không ngoại lệ: tất cả đều là mỹ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT