Chương 1948: Cô Gái Mất Đi Ánh Sáng (7)
Buổi tối 7 giờ rưỡi, Giang Ngôn Đông trở về biệt thự. Bước vào, hắn thấy trong nhà có khá nhiều người, theo bản năng liếc nhìn vào trong phát hiện dì Trần đang ngồi bên cạnh Đường Quả, cả hai đang nói chuyện rất vui vẻ, khiến hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn sải bước đi đến trước mặt Đường Quả. Chưa kịp đến nơi, hắn đã nghe thấy giọng cô: “Có phải anh Ngôn Đông đã về rồi không?”
“Đúng vậy.” Giang Ngôn Đông đáp. Hắn đã quen với việc mỗi lần chưa kịp đến gần là cô đã nhận ra hắn. Trước đây, hắn từng hỏi tại sao cô luôn có thể nhận ra hắn chính xác không sai một li, dù đôi khi hắn sẽ dẫn theo vài đồng đội về cùng. Nhưng chỉ cần hắn bước đến trước mặt thì cô luôn có thể phân biệt được đó là hắn.
Cô nói: “Mắt không nhìn thấy thì càng dễ nghe rõ thế giới này. Để phân biệt một người là ai, chỉ cần lắng nghe cẩn thận, nghe tần suất bước chân của người đó. Nó giống như nốt nhạc vậy, bước chân của mỗi người đều là một bản nhạc, các nốt nhạc không giống nhau.” Cô nói, cô đã ghi nhớ tiếng bước chân của hắn, cho dù giữa đám đông ồn ào hỗn loạn, chỉ cần tiếng bước chân của hắn vang lên là cô có thể lập tức phân biệt được phương hướng của hắn đang ở đâu.
Lúc đó, hắn còn cười nói: “Nếu anh không phát ra tiếng bước chân thì sao?”
“Em còn có mũi mà, chỉ cần anh Ngôn Đông chịu đi đến bên cạnh em, em có thể rất nhanh nhạy ngửi ra mùi của anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play