Họ đi xuống theo chiếc cầu thang tối đen như mực.
Cầu thang xoắn ốc rất hẹp, không thể đi song song. Lục Thính Hàn cầm đèn pin, Thời Uyên theo sát phía sau anh, nắm lấy vạt áo anh, tiếng bước chân vang vọng trong không gian.
Lục Thính Hàn giữ liên lạc với máy bay, sau khi xác nhận ba người kia an toàn, anh tiếp tục đi xuống.
Thời Uyên nắm rất chặt.
Lục Thính Hàn khẽ hỏi: “Em sợ tối à?”
"Không phải." Thời Uyên cũng khẽ nói, "Em sợ gặp người." Cậu nhìn xuống phía dưới cầu thang, “Cảm giác sẽ có người sống ở đó...”
Dường như con đường này không có điểm cuối. Dưới thành phố nhỏ bé, nhà thờ nhỏ bé này, lại có một không gian sâu đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play