Giang Hoán vui vẻ, đấm nhẹ vào vai Mục Xuyên một cái, “Anh em đừng nói lời khách sáo. Vậy cậu đưa Miêu Miêu đến đây, còn Sanh Sanh thì sao? Nó muốn thi lên cấp ba, bài vở bận lắm đúng không?”
Mục Xuyên nói: “À, Sanh Sanh bên kia không có việc gì, trường học cũng yêu cầu học sinh lớp 9 tốt nhất ở lại nội trú cả tuần. Nó muốn ở ký túc xá, tôi sợ nó giặt quần áo không sạch, đồ ăn trường lại khó ăn, không đồng ý. Bất quá hiện tại chuyện của Miêu Miêu quan trọng hơn, cứ để nó ở lại trước.”
Giang Hoán: “……”
Mạc Cảnh Xương: “……”
Giang Hoán lại trò chuyện với Mục Xuyên, sau đó nói dối với Mục Xuyên: “Mục Xuyên, cậu tự mình mở cửa hàng ở huyện thành tỉnh H, dù là cửa hàng hải sản hay quán nướng, đều làm ăn phát đạt như vậy, đó là chuyện tốt. Nhưng làm ăn tốt quá, dễ bị người cùng ngành ghen ghét, phương diện này cậu ngàn vạn phải chú ý. Lần trước tớ về thăm người thân trong thành, đưa bố mẹ tớ đi ngang qua cửa hàng cậu.”
“Lúc đó đang đúng dịp Tết, có người tớ không nhìn rõ mặt mũi, đi ngang qua cửa tiệm cậu, trực tiếp nhổ một bãi nước bọt. Nếu nói là tùy tiện khạc nhổ thì thôi đi, tớ còn nghe thấy hắn hằn học một tiếng. Cậu nói có phải có người theo dõi nhà cậu không?”
Mục Xuyên cười nói: “Cũng có thể là đàm không khạc hết, lại khạc thêm một tiếng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play