Giang mụ mụ nhíu mày, nói: “Vậy con mang chút đồ lên không được sao? Lễ nhiều người không trách.”
Giang Hoán vui vẻ hớn hở nói: “Quay đầu lại ba con nếu đồng ý, con kêu Cố Nhiên xuống dưới ăn cơm. Đến lúc đó nếm thử tay nghề của bác.”
Giang mụ mụ lập tức liền mong chờ, “Có ảnh chụp của cậu ấy không? Ảnh tốt nghiệp của con chắc là có cậu ấy đúng không? Bác bây giờ muốn xem cậu ấy.”
Giang Hoán cười lớn, đi lấy cho Giang mụ mụ, từ ngăn kéo bàn học lấy ra ảnh chụp, chỉ cho Giang mụ mụ xem. Cố Nhiên đứng bên cạnh Giang Hoán, hai người cao gần bằng nhau, chỉ là Cố Nhiên gầy hơn Giang Hoán, khí chất lạnh lùng hơn, không phóng khoáng như Giang Hoán.
Mặc đồng phục học sinh cùng Giang Hoán đứng ở bậc thang cuối cùng, hai người khoác vai cười tươi rói nhìn vào máy ảnh chụp ảnh tốt nghiệp.
Giang mụ mụ nhìn ngũ quan còn tinh xảo hơn Giang Hoán, cách ảnh chụp cũng có thể thấy được vẻ phong độ trí thức của Cố Nhiên, xuýt xoa vài tiếng, nói: “Cố Nhiên cậu ấy có thể thích cái thằng nhóc quê mùa như con sao? Con đừng hù bác, thật là cậu ấy sao?”
Giang Hoán: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT