Anh nhớ tới mình vào thời điểm này ở kiếp trước, khi đó anh rất ham chơi, đối mặt với việc cha mẹ không được người khác coi trọng, tuy rằng anh có nhận ra nhưng trong lòng cũng không có cảm xúc gì lớn. Chỉ nghĩ đến bờ sông mương máng dùng loại ngư lôi nhỏ để đánh cá.
Ngày đó ở kiếp trước anh gặp may, đánh được một con cá quế nặng ba cân, cá quế xưa nay đều bán đắt, mấy chục đến mấy trăm một cân không chừng, lần đó anh đánh cá ít nhất có thể bán được hai trăm tệ.
Anh vui sướng vô cùng.
Ngày đông giá rét lội xuống nước vớt cá, tay chân đều lạnh cóng, ôm cá trở về, người vừa tanh vừa bẩn, bất quá anh không để bụng, anh rất vui vẻ.
Người khác đều khen anh giỏi, chỉ có ba Giang im lặng hút thuốc, mẹ Giang mắt đã hơi đỏ, mang theo nước ấm và khăn lông lại đây bảo anh mau ngâm chân, đừng để bị lạnh.
Con cá chỉ bị nổ hôn mê lật lên, chưa ch·ết. Thả vào chậu một lát sau liền khỏe mạnh trở lại.
Giang Hoán không kiên nhẫn để mẹ xoa cổ lau mặt cho mình, tùy tiện ngâm chân qua loa rồi còn ghét nước nóng quá. Qua loa thu dọn một chút rồi lại xỏ giày chạy ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT