Giang Hoán cười nói: “Vậy thì thật ngại quá, lần này đi Bắc Kinh tuyết rơi lớn quá, chúng em cũng chưa đi ra ngoài chơi, chỉ ở trường cậu ấy đi dạo, sau đó đi xem phim. Em vội vàng trở về nên chẳng mang gì cả. Lần sau nếu lại đi, thời tiết đẹp, em nhất định không quên các anh em. Muốn ăn gì cứ việc nói với em, duy trì kiểu mang hàng trước trả tiền sau nhé!”
Mọi người ha ha cười rộ lên.
Lão Ngũ trong lòng hụt hẫng.
Thầm nghĩ: “Đi Bắc Kinh vé máy bay đắt như vậy còn bỏ được, trở về thế nào lại không mang theo chút đồ gì? Còn mang hàng trước trả tiền sau, thật là, có coi bọn họ là anh em không vậy? Cứ như bọn họ sẽ không có gì ăn uống ấy.”
Giang Hoán thu dọn một chút đồ đạc, trong lòng nhớ kỹ hết phản ứng của mọi người. Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tam, Lão Tứ thì còn được, người thân cận nhất với hắn là Lão Ngũ Lương Triết lại có vẻ hơi quá.
Hắn cảm giác Lương Triết dường như có chút không ưa hắn.
Nhưng là vì cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT