-Đến lúc này, các ngươi không những không cảm tạ, mà còn quay lại giễu cợt?
Nói đến đây, nàng mím chặt môi lại, trên mặt đã phủ một lớp sương, cực kỳ không vui.
Đám học sinh nghe vậy đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhất là những người cười to kia, vẻ mặt càng khó xử hơn.
Sau khi nhìn nhau một lúc lâu, bọn họ dần dần tản ra, lần lượt cảm tạ Phương Thốn.
Phương Thốn có chút khóc cười không thành.
Trước đó đi dụ bọn hãn phỉ đến đây là vì cứu người. Nhưng bây giờ người đã cứu rồi, chuyện này cũng không tiện nói ra.
Nguyên nhân rất đơn giản, bọn hãn phỉ kia không phải dễ dàng gì mà gặp được. Đêm qua hắn ta còn giết ít nhất mười mấy người của bọn họ, cũng coi như là đã kết một mối thù với họn họ rồi. Bây giờ, Phương gia vốn đã lâm vào cảnh bấp bênh, không đến vạn nhất, thực ra cũng không cần thiết để đám hãn phỉ này ghi hận.
Nhưng bản thân hắn đã phủi sạch sẽ mọi chuyện, Mạnh Tri Tuyết lại vẫn giúp hắn cứu vãn lại.
Nhìn thấy đám học sinh đều cúi đầu cảm tạ, hắn có chút lúng túng đáp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play