Hàn Thạch trưởng lão có chút tự đắc, nói: “Không những thế, chúng ta còn dạy bảo tên trộm đồ nhà ngươi. Nhưng tên kia chơi không đẹp, không những văng tục chửi thề, còn chờ chúng ta trèo qua bức tường, ở đằng sau hô có trộm, khiến chúng ta trượt chân ngã xuống, lúc phản ứng lại thì đã thấy gia đinh vung gậy tới rồi.”
Nói rồi, giơ tay che mặt, nhìn xung quanh, trong lòng sợ hãi nói: “Ra tay quá tàn nhẫn...”
Những người gia đinh giả vờ như không nghe thấy, có mấy người lăng lẽ chạy ra ngoài để tránh xấu hổ.
“Có điều nhắc tới cũng kỳ lạ...”
Thanh Tùng cau mày nói: “Với tu vi của chúng ta, có thể lật cả núi. Nhưng khi leo tường nhà ngươi, không hiểu sao ta lại cảm thấy chân tay run run vô lực, tên trộm hét lên, cũng sợ tới mức ngã xuống, sau khi ngã xuống cũng cảm thấy toàn thân đau đớn, bị gia đinh bắt lấy đánh, mà ngay cả sức để hét cũng không có... “
Vừa nói, hắn vừa nghi ngờ nhìn Phương Thốn: “Nhà ngươi có bày trận nào sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play