Phương Thốn không thể nào hình dung được cụ thể loại giọng điệu mà Hoàng Thần Vương đang nói này, chỉ có thể chắc chắn rằng đây là sự kiêu ngạo lại hào sảng trong người Hoàng Thần Vương mà từ trước đến nay hắn chưa từng nghe được. Hắn chỉ có thể xác định rằng lời Hoàng Thần Vương nói cực kỳ nghiêm túc, vì vậy hắn cũng chỉ có thể đồng ý với nàng.
Thế nên, trong lúc còn chưa chải đầu xong hắn đã đặt chén trà xuống.
Sau đó, lần đầu tiên hắn thật sự nghiêm túc nhìn về phía Lục Bình Sinh: “Vậy đã có thể bắt đầu rồi chứ?”
Lục Bình Sinh vẫn luôn căng thẳng duy trì tư thế rút kiếm, vừa nghe thấy vậy, thậm chí còn không dám lên tiếng, chỉ chậm rãi gật đầu.
Mà Phương Thốn lại không hề nhìn về phía hắn ta, ngược lại còn quay đầu nhìn xuống dưới đài.
Tuy rằng Lục Bình Sinh rất căng thẳng chỉ nhìn chằm chằm vào Phương Thốn, nhưng vào lúc này, dư quang khóe mắt cũng không khỏi hơi đảo qua. Sau đó, hắn ta nhìn thấy đám đông ở dưới đài đã tách ra, có một người con gái dịu dàng trông có vẻ mỏng manh yếu ớt, bộ dáng thanh tú đáng yêu đang mặc một chiếc áo choàng màu xanh, buộc thắt nút quanh eo, trong tay cầm theo hai chiếc chùy đồng tử kim rất lớn, chậm rãi bước về phía trên tiên đài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play