Khi tất cả mọi người ngươi một lời ta một câu thì Mạnh Tri Tuyết chỉ bình thản nhìn Phương Thốn, thấy Phương Thốn không đáp nàng nhẹ giọng nói:
-Lệnh huynh Phương Xích là trụ cột của Đại Hạ, là tấm mẫu của thế hệ chúng ta, mặc dù ta chỉ là học sinh thư viện, kỹ năng thấp nhưng trong lòng vẫn luôn ngưỡng mộ, không cầu thanh vang càn khôn, danh động sơn hà như tiên sư, chỉ nguyện dốc hết sức mình vì giang sơn bách tính Đại Hạ, không phụ một thân sở học, lần này ta mời Phương nhị công tử ngươi bởi vì thật lòng muốn làm việc chung với ngươi, để cầu không phụ danh tiếng là đồng môn của lệnh huynh…
Nghe thấy những lời của nàng ta, những người khác cũng trầm mặc chỉ gật đầu nhìn Phương Thốn.
“Như vậy xem ra, họ kỳ thực có ý kiểm tra mình?”
Phương Thốn yên lặng nghĩ, cũng đã bỗng nhiên hiểu ra.
Thật lòng mà nói, nhìn bên ngoài thì họ đều là các tiểu thiên tài của Nam Sơn Minh, dẫn hắn đi theo đúng là có ý giúp mình tìm chút danh vọng, cọ chút công lao, chẳng qua cũng suy nghĩ thân phận của hắn, dù sao Nam Sơn Minh của họ là dựa vào huynh trưởng, mà bây giờ hắn vào học ở trong thư viện nên ở trong mắt của rất nhiều người hắn sinh ra vốn dĩ đã là người của Nam Sơn Minh.
Chỉ có điều sau khi vào học trong thư viện từ biểu hiện của hắn sợ rằng họ cảm thấy chưa hài lòng với hắn cho lắm.
Một, trước đây ở thành Liễu Hồ danh tiếng đã không được tốt, sau khi vào thư viện lại đuổi đánh Thân Thời Minh khiến cho cuối cùng hắn phải đến cầu xin bọn họ, ác danh vang dội, hơn nữa hôm qua lúc Chung Việt lão tiên sinh giảng đạo không vạch trần chuyện mình bị Nguyên Chấp trục xuất ở trước mặt mọi người, thay vào đó lại biểu hiện đã bị uy hiếp, cũng có vẻ không đủ cản đảm.
Vì vậy về chuyện Nam Sơn Minh này có thu hắn vào hay không thực ra cũng khá là đau đầu…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play