Mạnh Trung Lương cân nhắc, lại nói: 'Đúng rồi, việc cầu thân này, chỉ cần sắp xếp xong, con bảo hắn chuẩn bị hậu lễ!'
Mạnh Tri Tuyết gần như xù lông, mặt cũng đỏ, không nhịn được nói: 'Cha đang nói nhăng nói cuội gì ở đây thế?'
'Ha ha...'
Mạnh Trung Lương vuốt râu ngắn, bộ dạng an ủi, cười nói: 'Con gái của ta xẩu hổ, nhưng con cũng đừng trách cha, mẹ con mất sớm, con lại không thân với Thanh Thị, cũng đành để ta tự mình đứng ra hỏi, cũng may ta mắt sáng tai thính, chỗ nhỏ nhặt cũng vẫn có thể nhìn ra, vừa nãy con vừa nói vừa khóc với Phương Nhị công tử, lẽ nào ta còn nhìn không ra sao?”
Vừa nói, vừa ấn nhẹ bàn tay, ra hiệu Mạnh Tri Tuyết không cần giải thích, nói tiếp: 'Có điều, con cũng cần nhớ kỹ những câu này của ta!'
'Thứ nhất, Phương gia tuy xuất thân từ thành Liễu Hồ, nhưng nhờ có huynh trưởng hắn là Phương Xích, phần gốc gác và danh tiếng này, chính là không biết bao nhiêu đại tộc Triều Ca cũng không sánh nổi, Phương lão nhị hắn cưới đích nữ Mạnh thị làm tam phòng, cũng không thể xem là trèo cành cao...'

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play