Mặc dù từ lúc vào Lão Kinh Viện Phương Thốn chưa bước ra cửa viện nửa bước, Triều Ca ở ngay bên trái, nhưng theo lý mà nói, hiện giờ Phương Thốn thật ra vẫn chưa xem như chân chính bước vào thành Triều Ca, nơi quan trọng của Đại Hạ, tiên thành có ý nghĩa chân chính.
Nhưng theo cuộc “Đấu pháp” của hắn cùng Lão Kinh Viện, cũng đã không biết bao nhiêu người chú ý tới hắn rồi.
Từ sự khinh miệt đối với vị đệ đệ của tiên sư này, sau đó lại hắn cho Lão Kinh Viện một vấn đề khó, rồi lại đến đám mây kéo dài không chịu tan trên bầu trời Lão Kinh Viện, có đủ loại suy đoán đối với chân tướng trong đó, địa vị của Phương Thốn trong suy nghĩ của vô số cao nhân Triều Ca, cũng đang gia tăng từng chút một, ở một mức độ nào đó, thậm chí hắn giống như một vấn đề khó giải, dần dần dẫn đến sự chú ý của vô số người...
“Ta không chịu nổi nữa, ta không thể chịu được nữa...”
Tiên thành Triều Ca, một tòa thành ở góc Đông Bắc, giữa không trung có ngọc thang buông xuống vị trí giữa thành nhỏ, bên trong truyền ra tiếng kêu đau khổ đến tê tâm liệt phế: “Phụ vương đâu? Ta muốn gặp phụ vương, phụ vương biết ta sắp chết... Tại sao vẫn chưa trở về?”
Bên trong thiên điện, Thất Hoàng tử đau đớn lăn lộn trên mặt đất, có thể thấy hắn ta đã gầy rộc như da bọc xương trên người, gân xanh nổi lên, vô cùng đáng sợ, giống như một con rắn, dường như trong mạch máu có thứ gì càng chạy càng nhanh, hắn càng lúc càng đau đớn đến mức hoàn toàn không màng tác phong, giọng nói khàn cả đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play