Cảnh tượng này khiến cho chỉ trong nháy mắt, phía trên các cung điện của Lão Kinh Viện xuất hiện thêm vài bóng người, lạnh lùng nhìn lên bầu trời.
“Vừa rồi chư vị đạo hữu cũng phát hiện đúng không?”
Ngọc Hành tiên sinh phát hiện nhanh nhất, chỉ là khi ông ta nhìn về phía không trung thì không trung chỉ có mây, không còn dấu vết gì khác: “Không biết là ai không có mắt, tới lúc này rồi mà còn có ý đồ gây bất lợi đối kia Phương nhị tiên sinh, ha ha, trước khi chúng ta mời hắn vào viện, đấy chỉ là việc riêng giữa bọn họ và Phương gia, hiện giờ hắn đã vào Lão Kinh Viện rồi mà lại đến thăm dò, đúng là có chút khinh thường người đi?”
“Lão Kinh Viện ta vốn chính là vẫn luôn bị người ta khinh thường!”
Bên kia, Ngọc Tiêu tiên sinh lắc đầu, lạnh giọng cười nói: “Hoặc là nói chúng ta tay trói gà không chặt, hoặc là nói chúng ta mua danh chuộc tiếng, chưa biết chừng chính là có người nhìn thấy lão nhị Phương gia vào Lão Kinh Viện chúng ta nên mới cố ý đến gây phiền toái lúc này...”
Ngọc Thai tiên sinh có tính tình nóng nảy nhất gầm lên giận dữ: “Ngươi có giỏi thì ra đây...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play