Nhìn từ đằng xa, chỉ có thể thấy được một tòa thành trì màu đen nằm trên mặt đất, xung quanh có mấy ngọn núi cao chót vót chọc trời, thoạt nhìn giống như đang bảo vệ tòa thành này, mà độ lớn của tòa thành trước đây chưa từng thấy, Phương Thốn đã từng đi qua Nguyên Thành, lúc ấy hắn nghĩ Nguyên Thành đã rất lớn và hùng vĩ, nhưng hôm nay khi trông thấy Triều Ca thì Nguyên Thành chẳng qua chỉ là một thôn nhỏ…
Bây giờ, ở góc tây bắc thành Triều Ca, đã sớm thấy một đám tu sĩ áo xanh đứng trên vân khí.
Lão Kinh viện và Triều Ca không xây trong thành giống như thành Liễu Hồ và thư viện Bạch Sương mà xây trên núi ở ngoại thành.
Mặc bất kể vật gì tồn tại xung quanh Triều Ca to lớn hùng vĩ này đều sẽ bé đi một cách lạ thường, mà nơi nho sĩ áo xanh kia đứng lại chỉ thấy từng đợt Văn Hoa Đạo Uẩn, ngưng tụ lại như mây, mênh mông cuồn cuộn, trong veo, sự tinh khiết này đúng là nếu như so với khí vận khổng lồ của Triều Ca cũng không rơi vào thế hạ phong, mờ mờ ảo ảo làm lòng người sinh ra sự tôn kính…
“Đây cũng là hạo nhiên văn khí của Lão Kinh viện Triều Ca sao?”
Phương Thốn đứng từ xa nhìn cũng không khỏi cảm thán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT