Vị Mạnh tiên tử Mạnh Tri Tuyết lúc trước cũng không có bất kỳ động tác nào, cũng không thấy bị làm khó, chỉ nhẹ nhàng khẽ động tâm niệm là lập tức có thể dễ dàng nhấc xe ngựa của hắn, kèm thêm cả con ngựa kia, còn phải cộng thêm cả hắn nữa, sợ là trọng lượng cũng phải đến gần nghìn cân, từ bên trong bụi cỏ chuyển đến trên đường lớn, những vị học sinh Nguyên Chấp Đình này ngay cả Thanh Nham nặng trăm cân cũng không thể di chuyển nổi, cao thấp trong đó, tựa như cách biệt một trời!
Luyện khí sĩ có mạnh có yếu, lại không nghĩ rằng có thể chênh lệch khoảng cách lớn như vậy...
Trong lúc Phương Thốn đang cảm thán, Chung Việt lão tiên sinh đứng đầu thấy chư vị đệ tử Nguyên Chấp Đình như vậy, sắc mặt cũng có chút không vui, khẽ than nói:
-Đối với những đệ tử có tư chất kém thế này, thư viện đã không đưa ra yêu cầu quá cao đối với việc thăng tiến tu vi của các ngươi, nhưng mà thuật Ngự Vật này chính là một thuật pháp nền móng, sau này các ngươi cần phải cố gắng hơn nữa...
Nhóm đệ tử Nguyên Chấp Đình kia, tất cả đều xấu hổ đến mức đỏ bừng cả mặt, cúi đầu không nói.
Mà sắc mặt của giáo viên Nguyên Chấp cũng là xanh mét cả lại, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ.
Đệ tử không có ý chí tiến thủ, điều này khiến cho thể diện giáo viên cũng không thể giữ nổi.
Chung Việt lão tiên sinh có chút thất vọng, lập tức muốn phất tay áo rời đi, di chuyển Thanh Nham kia, nhưng mà vào đúng lúc này, Mạnh Tri Tuyết ngồi ở bên cạnh, đột nhiên nghiêng đầu, nhẹ nhàng nói gì đó với ông ta, ánh mắt của vị Chung Việt lão tiên sinh kia hơi sáng lên, giương mắt nhìn về phía bên trong đám người, trong miệng cười nói:
-Đệ đệ của Phương Xích tiên sư, không phải là ngươi cũng đến thư viện hay sao, không biết là bây giờ đang ở chỗ nào?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT