Vân Tiêu cũng có vẻ hơi bất đắc dĩ, vội vàng hành lễ nói: “Thần Vương đừng trách tội, cũng không phải ta ở đây chỉ lung tung, thật sự là cái Trảm Thi quan này vốn dĩ cũng không dễ dàng có thể tìm được như vậy, tùy tiện đi, thời điểm nên xuất hiện nó sẽ xuất hiện thôi...”
Nữ thần vương nghe vậy, mỉm cười nhìn về phía hắn, nói: “Vậy ta cảm thấy hiện tại nó nên xuất hiện rồi, ngươi thấy thế nào?”
Vân Tiêu nhận được ánh mắt kia của nữ thần vương liền rụt cổ, nói: “Vậy khả năng... Nên xuất hiện rồi đi?”
Đám mây phía trước lúc này bỗng nhiên bị gió mát phủi nhẹ, lộ ra núi non sông ngòi phía dưới, ánh nắng chiếu xuống tươi mát mà đẹp đẽ, nhìn xuống thì thấy phía dưới chính là một sơn cốc hoang dã cổ thụ chọc trời, xanh um tươi tốt, phạm vi mấy trăm dặm xung quanh cũng nhìn không thấy bất cứ vết tích hay dấu hiệu người tồn tại, sau đó ở một nơi hoang vu giữa trời đất thế này có một tòa đạo quán nhỏ xuất hiện ở giữa sườn núi.
Phương Thốn nhìn thoáng qua thì nhìn thấy trước sơn môn đạo quán dựng thẳng một bia đá trên đó viết ba chữ: Trảm Thi quan!
“Thì ra cái Trảm Thi quan này xuất hiện như vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT