“Ngươi trước đây, chẳng qua là một bông hoa nhỏ được Thất Tộc, được Cửu Tiên Tông nuôi dưỡng ở trong lòng. Bởi vì không nhìn thấy tình thế nơi cõi trần, nên đạo tâm thuần khiết, tu vi như thần. Nhưng tu vi của ngươi cứ dần dần tăng lên, Thất Tộc và Cửu Tiên Tông cũng đặt hi vọng lớn vào ngươi. Bắt đầu cho ngươi xử lý công việc, ngươi tự cho là đọc sách, hiểu ra được như nào là người tốt với việc tốt, một mực tự cho rằng việc mình làm là đúng…”
“Nhưng xem ra, ngươi không hề đúng!”
“Có người đã từng nói, lòng người có thể lừa dối. Nhưng ý trời thì không thể lừa!”
“Nhưng trên thực tế, ý trời hay lòng người, đều có thể lừa được. Tuy nội tâm chắc chắn là ác, nhưng chỉ cần cả đời có thể làm một việc thiện, điều đó ở trong mắt người khác, cũng sẽ giống như một người tốt. Nhưng trong lòng người đó sẽ không dễ chịu, giống như ngươi vậy. Tuy ngươi có thể tìm ra một ngàn một vạn đạo lý, để nói rằng việc mình làm là đúng, mình bảo vệ chu toàn cho tất cả mọi người. Nhưng trong lòng ngươi thật sự không cảm thấy xấu hổ sao?”
Người Lục Tiêu run nhẹ, oán hận nhìn về phía Phương Thốn: “Lời nói đó tuyệt đối không có đạo lý. Nếu đúng như lời ngươi nói, vậy chẳng phải là trên thế gian này người luyện khí sĩ lớn, tu hành lớn, đều là nói chuyện và hành động giống như một người tốt. Thế chẳng phải là chỉ có người tốt, mới có thể thật sự bước vào thần cảnh?”
“Ai nói với ngươi đại luyện khí sĩ đều phải là người tốt?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT