Lúc này lão tiên sinh đang viết về một bài văn làm cho ông ta nổi tiếng “Luận Quốc”.
Một cuốn “Thư Kinh”, uyên bác thâm sâu, phía xa kia không chỉ là một phù triện, mà nó có thể dùng một từ để khái quát tất cả, giờ đây Phạm lão tiên sinh thi triển chính là kinh nghĩa trong sách, khơi gợi đạo lý trời đất, không chỉ có thể mượn nó để trấn áp yêu tà mà còn vang vọng khắp cả Thanh Giang, trong nháy mắt cả đất trời đã trở nên trong sạch!
Mà “Luận Quốc” chính là tác phẩm làm cho ông ta nổi danh.
Năm đó, Phạm lão tiên sinh chỉ là một văn thư của quận Thanh Giang, vốn nhờ một bài “Luận Quốc” này mà chấn động tứ phương, kể cả một nhà thông thái nhìn thấy cũng phải vỗ tay khen tuyệt, bài “Luận Quốc” này đã làm nên tên tuổi Phạm lão tiên sinh, cũng trở thành nền móng vững chắc của ông ta, ông ta vững như núi ở nơi Thanh Giang này, thậm chí dám ra mặt trách cứ Nguyên Thần Quốc đều là do bài này cho thêm dũng khí.
Một áng văn chương như thế này, bản thân thì có vận mệnh và đạo lý vô cùng to lớn, tụng niệm bài này cũng có thể làm cho quỷ thần kinh sợ.
Còn nếu như để cho ông ta viết xong bài “Luận Quốc” này thì ai mà biết được sẽ có thần uy mạnh như thế nào cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT