Cho nên, trong lòng đại đa số bá tánh ở Thanh Giang, địa vị của Phương Xích vẫn rất cao!
Hiện giờ, Phương Thốn đột nhiên nhắc đến tên huynh trưởng của hắn, thậm chí còn nhắc đến một số chuyện cũ cũng như những chuyện được truyền lại ở Thanh Giang, việc Phạm lão tiên sinh đã từng cứu tiên sư năm đó khiến nhiều bá tánh cảm thấy hứng thú, theo bản năng liền quan tâm chuyện này nhiều hơn một chút, theo lời của Phương nhị công tử, tựa hồ Phạm lão tiên sinh có ân với Phương gia bọn họ, nhưng điều bọn họ không hiểu chính là thái độ của Phương nhị công tử…
Sau khi nghe thấy Phạm lão tiên sinh thừa nhận việc cứu người, một nụ cười khẩy hiện trên khuôn mặt của Phương Thốn.
“Ngươi còn có ân chỉ điểm cho huynh trưởng của ta, lại còn có ân cứu mạng…”
Hắn cười nhìn về phía Phạm lão tiên sinh, nhẹ nhàng lắc đầu: “Lão tiên sinh thật đúng là mặt dày…”
Sắc mặt Phạm lão tiên sinh lập tức trở nên khó coi: “Con nít con nôi, ngươi nói vậy là có…”
Ông ta còn chưa nói hết câu thì Phương Thốn đột nhiên lạnh giọng nhìn về phía ông ta quát: “Phạm lão tiên sinh thường xuyên nói với người khác là đã từng chỉ điểm cho huynh trưởng ta cách tu hành, thật không biết huynh trưởng của ta cần ngươi chỉ điểm cái gì? Mọi người đều biết huynh trưởng của ta quen ngươi là lúc có tuổi rồi, sau đó quan hệ của hai người càng lúc càng xa lạ, ngươi nói huynh ấy vong ân phụ nghĩa, vậy ngươi có dám nói cho mọi người biết tại sao huynh ấy xa lánh ngươi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play