Tiểu hồ ly nhìn nhìn xung quanh, cẩn thận đi tới trước mặt một vị phú thân, lấy một khối nghiên mực trên bàn ông ta, vì đây là chỗ lịch sự, trên bàn luôn có giấy và bút để lúc các vị quý nhân đây uống rượu vui vẻ nổi hứng làm thơ có thể huy bút miêu tả bất cứ lúc nào. Mà tiểu hồ ly giống như là đang hầu hạ bọn họ đặt bút, hai tay bưng nghiên mực lên. Sau đó...
'Bốp!'
Nghiên mực này bị móng vuốt của tiểu hồ ly niết đến vỡ tan tành, hai mắt to tròn của nàng ta nhìn mấy vị lão gia này.
'Cút mau!'
Mấy phú thân trên lầu ngây người hồi lâu, đột nhiên sợ đến tè ra quần, chạy lao cả vào nhau. Sau đó tiểu hồ ly dọn dẹp lại đống tàn tiệc trên lầu, tay chân nhanh nhẹn sắp xếp đồ đạc. Sau đó 'vù' một tiếng nhảy ra ngoài, quay đầu lại nhìn tầng lầu sạch sẽ, gật đầu hài lòng.
'Phương nhị công tử muốn làm gì vậy?'
Trong khoang thuyền lúc này, đám người Hạc Chân Chương, Mạnh Tri Tuyết đều vô cùng kinh ngạc mà nhìn Phương Thốn. Bọn họ không biết lúc này Phương Thốn đi tới thành Thanh Giang trước lại để tiểu hồ ly đi lấy tầng lầu đó làm gì. Cũng vào thời điểm này, xung quanh tiểu lâu không biết có bao nhiêu luyện khí sĩ đã tới rồi nhưng không hiện thân sớm, bất kể thân phận trên dưới, lúc này cũng đều nhìn từ xa. Không biết vị Phương nhị công tử này đang giấu giếm làm chuyện gì, cũng không vội đến nghe ngóng. Tình thế bây giờ đã định, trong lòng mọi người đều đã có tính toán, không hề muốn cùng Phương gia giao du quá sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play