Tuy Tiểu Từ tông chủ cố ý chạy tới cùng từ Thủ Sơn Tông, nhưng vẫn rất chột dạ. Không có ai là không hiểu vẻ mặt của mọi người là như thế nào. Sự hùng hổ dọa người của các thương hào chưởng quỹ cùng sự chống cự và chán ghét của đám chưởng lệnh, thì ai lại không hiểu. Nếu không phải là bởi vì phải làm việc này, thì có ai sẽ đồng ý ở chỗ này chịu đựng sự châm chọc khiêu khích, và rõ ràng đang như đứng đống lửa, như ngồi đống than mà vẫn còn nhất định phải kiên trì giằng co cùng bọn họ?
Dù sứt đầu mẻ trán thì trong vô thức, họ cũng muốn tìm Phương trưởng lão hỏi một lời khuyên, vì dù sao vị trưởng lão trẻ tuổi này đến Thủ Sơn Tông không lâu, nhưng vẫn vô cùng đáng tin cậy. Nhưng bây giờ Phương trưởng lão lại đến ngũ tông để lĩnh ngộ kinh nghĩa điển tịch. Mà bọn họ cũng không dám quấy nhiễu chuyện lớn tu hành này, nên không thể làm gì khác hơn là cùng với Tiểu Từ tông chủ miễn cưỡng trầm mặc mà đối kháng ở trong quận phủ...
Mà bây giờ, Phương trưởng lão truyền thư tới.
Trong lúc nhất thời, trong lòng họ giống như đã có người đáng để tin cậy...
“Hí hí hí...”
Khi người trong sảnh đường đang kích động thì thấy rõ bên ngoài nhà chính có Tiểu Thanh Liễu mặc áo bào màu tro, cưỡi một con ngựa xông vào. Khi vào quận phủ, Tiểu Thanh Liễu lại không xuống ngựa, mà phóng ngựa vọt thẳng vào trước sân rộng, đi vào sảnh đường, kiêu ngạo như vào chỗ không người. Hai bên Tiểu Thanh Liễu đều có thần vệ và văn thư, nhưng không có ai dám tiến lên ngăn cản.
“Từ Văn Tâm ở đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT