Ở giữa, người ngồi ở đầu hàng ghế chính là chưởng lệnh của quận Thanh Giang cùng với vài vị thần tướng, bọn họ đều có cùng một vẻ mặt khó xử, từng người một đều trông mất tinh thần giống như hoàn toàn bị người khác ép buộc ngồi ở nơi này và ước gì có thể rời khỏi đây ngay lập tức…
Bọn họ cũng không còn cách nào khác, bây giờ Phạm lão tiên sinh không có thời gian rảnh rỗi để quản lý những chuyện vặt vãnh này thì bọn họ chỉ có thể đứng ra chống đỡ mà thôi.
“Ha ha, Thủ Sơn Tông, Thủ Sơn Tông…”
Trong nhóm người của những vị thương hào chưởng quỹ và tiểu thế gia chủ, có người đã sớm không kìm chế được lửa giận mà không nhịn được nói ra những lời châm chọc: “Nếu như ta không biết thì ta còn nghĩ rằng Thủ Sơn Tông này trước khi được gọi là Thần Minh Tông thì tính tình và sự kiêu ngạo quả thật rất lớn đấy, không những lấy đi những món đồ bị Khuyển Ma cướp mất của chúng ta mà còn muốn đánh một trận, rốt cuộc ngươi muốn dọa nạt nơi này của bọn ta đến mức nào đây?”
“Dọa nạt…”
Vẻ mặt của hai người Thanh Tùng và Hàn Thạch lập tức trở nên hơi khó coi khi nghe thấy những lời này, vẻ mặt của bọn họ tràn đầy sự tức giận.
Ngược lại vẻ mặt của Tiểu Từ tông chủ lại trở nên lạnh lùng giống như không thể nào bị những lời này chọc tức nữa, hoặc là có thể nói rằng hắn đã đi nghe ngóng ở khắp mọi nơi trong một tháng này, suy cho cùng thì quả thật hắn đã nhìn thấy rất nhiều những sự việc như vậy hoặc đã nghe thấy rất nhiều những lời giống như thế này rồi, hắn chỉ thản nhiên nói: “Chắc hẳn các vị phải biết rõ hơn ta về chuyện những món đồ của các vị xuất hiện ở trong yêu động trên núi Ô Nha như thế nào, nếu như sự thật đã được bày ra thì cần gì phải mở to mắt ra để nói dối nữa chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT