Mà Phương nhị công tử vẫn luôn yên lặng, đến lúc này lại lộ ra chút bối rối, ngay cả y bào cũng không chỉnh tề, mặt đỏ ửng như gấc, cố gắng trấn định mà cười với tông chủ Vân Hoan Tông, chắp tay nói: “Vãn bối còn nhỏ, chuyện này không thể gấp được…”
“Cũng không còn nhỏ nữa!”
Nữ tông chủ Vân Hoan Tông cười nói: “Không ít người ở trần gian bằng tuổi ngươi đã làm cha rồi.”
Phương nhị công tử cứng đờ, cười khổ mà nói: “Nam nhân mà, vẫn nên lấy sự nghiệp làm trọng…”
Nữ tông chủ Vân Hoan Tông cười ha hả, ngọt ngào mà nói: “Vậy thì tùy ngươi, nhưng mà nếu ngươi có thể qua được cửa này, vậy thì Vân Hoan Tông bọn ta sẽ chấp nhận ngươi, khi nào suy nghĩ xong thì đến đây ngồi nói chuyện, dù sao thiên tư của ngươi cao như vậy, người còn… thế thì sẽ không ai phải chịu thiệt cả. Đúng rồi, mấy người các ngươi sao lại không lễ phép gì vậy, mau lên đây kính Phương nhị công tử…”
“Tiền bối nói rất đúng, vãn bối sẽ ghi nhớ, thời gian gấp gáp, ta xin cáo lui trước…”
Vừa nghe thấy lời của nàng ta, Phương Thốn khẽ run lên, ánh mắt vội vàng ra hiệu với Vũ Thanh Ly và Tiểu Thanh Liễu: “Đi mau!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT