Phương Thốn gật đầu nói:
-Vừa rồi nếu như ta đi ra thì chắc hẳn về sau toàn bộ bách tính của thành Thanh Giang đều sẽ nghe nói đến việc đệ đệ của Phương Xích cưỡi phi thuyền muốn xông vào thành Thanh Giang, kết quả là bị quy định của Phạm lão tiên sinh cưỡng chế, mặt Phương nhị công tử xám như bụi, chỉ có thể lui lại ngàn trượng, nhớ sâu lời giáo huấn. Mà tin đồn Phạm lão tiên sinh lấy quy định giáo huấn vãn bối cũng được người ta tranh nhau truyền tụng, mà vị vãn bối bị giáo huấn này tất nhiên cũng là kẻ vong ơn bội nghĩa.
Tiểu Thanh Liễu cười nói:
-May mà vị Từ tông chủ này hiểu chuyện, lập tức che dấu công tử.
-Một vị tông chủ trẻ tuổi như thế mà có thể làm cho Thủ Sơn Tông không có nội tình gì tồn tại mấy chục năm không ngã, làm sao là kẻ ngốc được?
Việc Tiểu Từ tông chủ nhận ra được vấn đề trong này thật ra cũng không khó, mà đáng nể phục là hắn quyết định rất nhanh, lập tức một thân một mình đi ra ngoài biến phiền toái nho nhỏ này thành hư không, thật sự khiến người ta coi trọng hắn thêm mấy phần.
Mặc dù vừa rồi nói chuyện với hắn, hắn vẫn luôn biểu hiện là cái gì cũng không hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT