Phương Thốn trên mặt ý cười rõ ràng hơn, chỉ là trên mặt càng cười nhưng mắt càng lạnh.
-Điều này… điều này làm sao lại thú vị?
Tiểu Từ tông chủ tỏ ra dáng vẻ muốn hỏi.
Phương Thốn nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Tiểu Từ tông chủ, cười nói:
-Ta thấy thành Thanh Giang là một nơi có thể dùng tiền để mua chức quan được, chỉ cần ra giá cao là có thể đoạt được thành Thanh Giang; là một nơi yêu quỷ tà quái hoành hành, chém mãi không hết; là một nơi đất cằn nghìn dặm, bách tính đều là nông dân, số lượng thưa thớt hiếm thấy; là một người chính trực vậy mà ngoại trừ sáu đại tông môn ra, thì các tông môn khác gần hai mươi năm không được phân phối tài nguyên. Mà từ khi ta đi tới nơi này, bất luận tìm ai đến hỏi đều chỉ nghe được một nội dung rằng lão tiên sinh là một vị cương trực công chính, liêm khiết thanh bạch, ghét ác như cừu, đức hạnh không tì vết, không thể tìm ra khuyết điểm…
Hắn vừa nói vừa cười nhìn về phía Tiểu Từ tông chủ, nói:
-Ngươi không cảm thấy chuyện này rất thú vị sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play