Còn Phương Thốn chém ra từng kiếm một, liên miên không dứt.
Thân hình hắn di chuyển trông vô cùng nhẹ nhõm, né tránh mãnh đao cuồng loạn của lão Triều rồi sau đó chém thêm từng kiếm liên tiếp vào lão Triều, thoạt nhìn như một bóng trắng và một tia sáng bạc đang bay múa...
Gần như trong phút chốc, trước ngực, sau lưng, khuỷu tay và bắp chân của lão Triều xuất hiện vô số vết thương.
Tuy là lão Triều vô cùng điên cuồng, ma tính cuồn cuộn nhưng lúc này đã như là một cái máy bị tháo rời, trên người lão ta còn có ma tính làm lòng người kinh hãi, song tay chân của lão ta đều không thể cử động nữa rồi, thậm chí lão ta không còn sức để đứng, ầm ầm quỳ mọp xuống, trong miệng còn hà hà thành tiếng như thể hận ý trong người lão vô cùng mãnh liệt nhưng không thể phát tiết ra ngoài tiếp nữa rồi!
-Ta không biết ngươi tìm đến ta báo thù, có mấy phần là bản ý của mình và có mấy phần bị người khác thao túng thần hồn, nhưng mới vừa rồi những gì ngươi hô lên ta đều nghe được. Hiện tại, ta sẽ nghiêm túc trả lời ngươi và cũng để người khác nghe hiểu!
Phương Thốn chuyển đến trước mặt lão Triều, nhìn đôi mắt thấm máu tươi kia rồi nhẹ giọng nói:
-Phương gia không nợ bất kỳ kẻ nào!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play