Mà sư gia thì như trút bỏ được gánh nặng, thật ra ông ta cũng hiểu trong khoảng thời gian này, câu chuyện phía sau càng ngày càng hỗn loạn, không chỉ có vài tên cướp vặt này, mà rất nhiều người đều đã bí mật chạy ra ngoài đi săn thú rồi…
Trong lòng thở dài, hắn chuẩn bị đi giúp người khác, từ trước đến nay hắn đều là người tuân thủ quy tắc.
Biết rằng bây giờ thứ này là thứ quan trọng hơn cả, chúng ta phải thận trọng và thận trọng hơn nữa.
Khi sư gia bước qua, các vị đà chủ và hộ pháp của Thôn Hải Bang đều ở đó. thành Liễu Hồ của lúc này phong thanh vô cùng náo nhiệt. Bọn họ vốn dĩ vẫn luôn ở trong trại, trước khi phong thanh qua đi thì bọn họ đến cả nhà của mình ở trong thành cũng không dám đi, để tránh một số phiền phức không đáng có.
Ngồi ở hướng đông là một âm nam tử hung ác nham hiểm, trong tay còn ôm ấp ôn nhuyễn mềm mại, đó chính là đà chủ Lâm Nghi Cơ, là người của Thôn Hải Bang, quyền lực cũng chỉ đứng sau mỗi Triều tổng mà thôi. Hắn ta nhìn đồ ăn đã nguội lạnh trên bàn cười lạnh một cái rồi đổ thẳng rượu vào miệng của mình, không có lời nào để nói nhưng cũng cố kiếm chuyện để nói:
-Khi nãy ta có liếc nhìn sổ sách một chút, lễ vật mà thành Liễu Hồ gửi đến càng ngày càng ít đi. Những tên khốn nạn chỉ biết nhìn chằm chằm vào tiền bạc, lá gan cũng càng ngày càng lớn thật. Nếu mà chúng ta còn trốn thêm vài ngày nữa thì e rằng bọn họ thật sự có thể sẽ đầu quân vào thư viện mất thôi!
Mấy vị đà chủ khác lười nhác ngồi bên cạnh nghe được vậy cũng cười lạnh một cái nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play