Phương Thốn thì ngược lại, nhìn Khúc lão tiên sinh một cách chân thành, hắn cảm thấy có lẽ là đã nắm lão đầu này trong tay được rồi…


-Ha ha, ha ha, đã lâu rồi lão phu không có gặp qua ai mà có thể khiến ta không nói nên lời như vậy…
Qua một lúc lâu sau, vị Khúc lão tiên sinh đó mới đột nhiên bật cười và đứng dậy, tiếng cười trông còn rất vui vẻ.
Ông ta vừa cười vừa đứng dậy vuốt ve chòm râu của mình, nói với cô nương đang e ấp trốn sau tấm rèm:
-Cháu gái ngoan, hôm nay oan đại đầu đến đưa tiền cho chúng ta, chúng ta không lấy cũng uổng, cháu muốn mua ngọc trai yên chi gì cũng được rồi…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play