Phương Thốn vén rèm xe, nhìn vào một chút linh quang của chúng học sinh thư viện đang đằng không trên bầu trời mà đi, đầu mi nhíu chặt lại, thấp giọng nói:
-Tên nhân tiêu kia muốn luyện nhân đan thì cần phải bắt dân chúng đi, lại không dám kinh động người bên cạnh, nên bọn chúng liền mượn cách đơn giản nhất, lúc dịch bệnh hoành hành như bây giờ, người chết đông đảo đến phải dùng từng xe từng xe một lôi đi, hoặc là đưa đến nghĩa trang, hoặc là đưa thẳng đến bãi tha ma, người sống còn chẳng lo nổi thì lấy hơi sức đâu mà lo đến mấy người đã chết cơ khổ không nơi nương tựa kia nữa?
-Chỉ cần bọn chúng xen lẫn vào đám người phân phát canh thuốc, động tay động chân vào trong thuốc thì có thể khiến người mê đảo, thậm chí có thể dựa vào thủ đoạn của luyện khí sĩ, hoàn toàn có thể khiến người sống như người chết, nhìn không ra sơ hở, lại xen lẫn vào trong đống xác chết, liền có thể công khai vận chuyển đến nghĩa trang…
-Sau lại ở trong nghĩa trang, cứu chữa về, luyện làm nhân đan, lại có mấy ai có thể phát hiện ra thủ đoạn của bọn chúng?
-Lại có mấy ai có thể nghĩ đến việc vấn đề không nằm trên người sống, mà là ở trên người chết chứ?
-…
-…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT