Lão ta thật sự sợ hãi, nếu như đối phương thực sự sử dụng cái chậu cỏ kia, chỉ sợ tất cả người ở trên thuyền này đều phải chết.
Mặc dù thực lực của Đoan Mộc Gia bọn họ rất phi phàm, có Thiên Tiên tọa trấn, nhưng đây lại là Hoàng Thiên Châu, thực lực hữu hạn, cho nên có thể không đắc tội thì tốt nhất là không nên đắc tội.
Nghe vậy, Độc Cô Ngọc Thanh cũng thản nhiên nói: “Mà thôi.”
“Sư huynh, chúng ta đi thôi…”
Lục Nhượng tức giận thu hồi chậu cỏ, nói: “Lần này tiện nghi các ngươi.”
Hai người lập tức rời khỏi.
“Đoan Mộc công tử, cáo từ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play