“Năm đó ta vẫn còn đang đi học, ngày về nhà trong đêm, gia đình lại đột ngột xảy ra chuyện. Chính lúc ấy, ta mất đi tất cả người thân, sau này ta giết hết sạch những quái vật hại chết người thân của ta rồi chôn cất họ, từ đó ta cũng mang theo bài vị của họ bên cạnh.” Tô Lãm Nguyệt bình tĩnh thuật lại.
Tiêu Hành lẳng lặng lắng nghe nhưng cũng không nhịn được nắm chặt lấy tay Tô Lãm Nguyệt, nhìn nàng với ánh mắt lo âu.
Tô Lãm Nguyệt nhận ra ánh mắt của hắn, quay đầu cười với hắn: “Đừng lo cho ta, bây giờ ta ổn rồi.”
Trước kia, mỗi lần đối mắt với những tấm bài vị lạnh như băng này, nàng sẽ đau lòng nhưng giờ đây dù nàng vẫn đau lòng nhưng cũng không chỉ còn mỗi nỗi đau nữa rồi.
Tô Lãm Nguyệt trở tay, nắm lấy tay Tiêu Hành, nở nụ cười yếu ớt với hắn, vì bây giờ nàng không chỉ có một mình.
Nàng có Thần Thần, có A Hành, và cả những người đi theo nàng nữa.
Có lẽ, ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại, cha mẹ và em trai nàng thấy nàng không còn cô đơn nữa, chắc chắn họ sẽ vui thay nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play