Lúc này Tô Lãm Nguyệt cũng không hỏi lại rằng giờ đây nàng trông như thế nào, bởi vì chính nàng cũng bị bản thân trong gương làm kinh động rồi.
Nếu nói đa số xiêm y của Tiêu Hành đều thiên về màu sậm, vậy xiêm y của Tô Lãm Nguyệt thì ngược lại, đa số đều là màu nhạt.
Mà Tô Lãm Nguyệt ngoại trừ dịch dung thì cũng không có thói quen hóa trang, phần lớn thời gian nàng đều là mặt mộc không trang điểm* khiến người ta cảm thấy lạnh lùng.
*Gốc là tố diện triêu thiên: là một thành ngữ của Trung Quốc, nghĩa là mặt mộc không son phấn mà gặp hoàng đế, xuất phát từ "Dương Thái Chân ngoại truyện".
Nhưng mà Tô Lãm Nguyệt lúc này lại là một thân y phục màu đỏ, gương mặt được điểm trang và trang sức trên người đều khiến nàng thoạt nhìn tươi sáng, xinh đẹp hơn bao giờ hết.
"Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa." Đại khái là như thế.
*Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa: Đào tơ xinh tốt, hoa nhiều rực rỡ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT