Mà bên trái cũng giống như vậy.
“Không thể nào.” Hộ Bộ Thượng thư chưa từ bỏ ý định, còn muốn kéo quần áo của Đàm Thành Minh lên, dường như không tìm thấy vết thương ở trên người của Đàm Thành Minh thì ông ta sẽ không từ bỏ.
Đàm Thành Minh cũng rất muốn gật đầu đáp lại Hộ Bộ Thượng thư, nhưng sự thật là Thẩm Chính căn bản chưa sử dụng một hình phạt nào đối với gã.
Nhưng gã cảm thấy chẳng bằng cứ sử dụng hình phạt với mình đi, như thế cũng tốt hơn là sự giày vò dằn vặt kia.
Lúc này, nha dịch vẫn luôn đứng xem ở bên ngoài lên tiếng: “Tốt nhất Đàm công tử hãy cởi sạch cho Đàm thượng thư kiểm tra một phen, xem chúng ta có sử dụng hình phạt gì với ngươi không, tránh lại nghĩ lung tung oan uổng cho đại nhân của chúng ta.”
Vừa nhắc tới Thẩm Chính, âm thanh lật trang giấy và giọng nói bình tĩnh kia lại như vang lên bên tai, khiến Đàm Thành Minh không kiềm chế được mà muốn che tai lại.
Hộ Bộ Thượng thư thấy vậy thì vội hỏi: “Minh Nhi, con sao vậy? Có phải bọn họ đã làm gì với con không? Cái tên Thẩm Chính kia thật đáng chết, dám làm như vậy với con, con yên tâm đi, phụ thân nhất định sẽ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play