Thực ra nàng chẳng nhìn thấy được gì trong chiếc gương đồng mờ mịt kia, nhưng Tô Lãm Nguyệt nhìn chính mình trong gương đồng không khỏi mỉm cười: “Đêm qua nhận được một tin vui, cho nên đêm qua hiếm khi được ngủ ngon, tâm trạng cũng tốt hơn thật.”
Thanh Dịch biết đêm qua tiểu ca giao hàng có đưa đồ tới, hơn nữa lại còn là thư, nhưng thư này có nội dung cụ thể như nào thì nàng ấy không biết,
Chẳng qua nàng ta nghĩ, có thể khiến Tô Lãm Nguyệt tâm trạng tốt như thế này, nội dung trong thư chắc hẳn liên quan đến vương gia rồi.
“Thứ cho nô tài to gan, có phải là vương gia bên kia có tin tốt gì không?” Thanh Dịch hỏi.
Tô Lãm Nguyệt cũng không giấu gì: “Ừm, A Hành tỉnh rồi.”
Thanh Dịch không ngờ lại biết được tin vui lớn như này, nàng ta bất giác trừng to đôi mắt, sau cùng vẫn cố gắng kiềm chế lại hết mức có thể, mới có thể kìm nén âm thanh vui sướng kia.
Tuy rằng đã cố gắng kiềm chế, nhưng giọng điệu vẫn khó giấu nổi sự vui vẻ: “Vương gia tỉnh rồi sao ạ? Đây quả là tin vui trọng đại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT