Lúc này, thành Hổ Khiếu bất ngờ đưa ra thông báo trưng binh, gã không cần suy nghĩ đã chuẩn bị báo danh tham gia, nhưng gã mới vừa ra khỏi cửa đã nghe Triệu Vĩ, đồng hương cùng thôn gã nói mấy lời vô ơn.
Vì thế gã mới nổi giận, không nói tiếng nào mà đánh Triệu Vĩ một quyền.
"Làm gì hả? Thấy ngươi vô ơn như vậy ta thấy khó chịu chứ sao, đấm ngươi một quyền là còn nhẹ đó." Triệu Thiết nói.
"Triệu Thiết khốn kiếp, ông đây vô ơn hồi nào, ta thấy ngươi mới là chó, có được hộ khẩu thành Hổ Khiếu thì cho rằng mình là bề trên, mỗi ngày sai khiến hết cái này tới cái khác. Bây giờ ngươi còn đánh đồng hương của mình nữa chứ, ta thấy ngươi phách lối quá rồi đấy!" Triệu Vĩ từ mặt đất bò dậy, không phục nói.
Gã ta tuyệt đối không thừa nhận bản thân nãy sinh lòng ghen tỵ sau khi biết Triệu Thiết đã có được hộ khẩu thành Hổ Khiếu.
“Ông đây làm gì cũng không tới lượt ngươi quản, sao ngươi không tự xem lại bản thân là thứ gì. Truớc đây, khi ngươi sắp chết đói, thành Hổ Khiếu đã mở cửa cho ngươi vào thành, cho ngươi cái ăn, còn nhờ đại phu cứu lại mạng chó của ngươi. Sau này, ngươi còn được phân công công việc để kiếm tiền chăm lo cuộc sống, không cần lo đói lo rét.”
Triệu Thiết liếc nhìn đôi giày mới trên chân Triệu Vĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play