Thẩm Linh Thư quay đầu, nhìn rõ người vừa đến, đôi mắt đẹp trợn tròn, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ bừng. Ở trong sân nhà người ta, lại còn cùng “vị hôn phu” trên danh nghĩa của người ta làm chuyện như vậy, nàng lập tức cúi đầu, trong lòng dâng lên đủ loại cảm xúc: chột dạ, sợ hãi, bất an. Đôi tay nhỏ không biết đặt đâu cho phải.
Lục Chấp thấy nàng phản ứng mạnh như vậy, sắc mặt trầm xuống, quanh thân tỏa ra khí lạnh. Sao thế, hắn lại đáng sợ đến mức khiến nàng không dám nhìn như vậy sao?
Lâm Yểu ban đầu bị giật mình, thoáng thấy ánh mắt Thái tử từ phòng khách liếc qua, do dự một lúc, cuối cùng căng da đầu bước vào. Thải Nhân thấy Lâm tam cô nương tiến vào, liền lặng lẽ lui ra, không dám nhìn trộm thêm, chỉ thầm thì trong lòng: Chuẩn Thái tử phi hiện tại gặp chuẩn Thái tử phi trước đây, cô nương nhà mình sẽ không bị làm khó chứ? Nhưng có Thái tử điện hạ ở đây, dù Lâm tam cô nương có không buông tha, điện hạ chắc chắn sẽ che chở cho cô nương.
Trong phòng khách, Thẩm Linh Thư xấu hổ muốn dịch người sang bên, nhưng lại bị Lục Chấp nắm lấy tay nhỏ, kéo ra sau lưng giữ chặt. Nàng xấu hổ muốn rút tay ra, nhưng bị Lục Chấp dùng tay còn lại trừng phạt mà vỗ nhẹ lên mu bàn tay. Nàng lập tức ngoan ngoãn.
“Thần nữ bái kiến Thái tử điện hạ, điện hạ vạn phúc kim an.” Lâm Yểu khom người hành lễ, giọng nói hơi run.
Nàng thật không cố ý bắt gặp cảnh này, xấu hổ quá, nàng chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức…
Lục Chấp khẽ “ân” một tiếng, giọng điệu trầm ổn, mang theo uy quyền và thong dong của kẻ bề trên. Nói cách khác, hắn chẳng thấy chuyện này có gì to tát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT