Chỉ là không thể lấy ra quá nhiều cùng một lúc. Hôm qua một khối, hôm nay lại một khối. Vốn dĩ hắn định chuẩn bị thêm mấy khối cùng lúc, nhưng hôm qua lại xảy ra chuyện quýt đường, nên hôm nay chỉ tiện đường mang sang luôn.
Bạch Nghiên Tư tròn xoe mắt kinh ngạc: một khối ngọc tốt như vậy vốn đã khó tìm, ca ca lại cứ thế lấy ra… “Ca như vậy, Tĩnh Vương sẽ không giận sao?”
“Hắn tức giận cái gì?” Bạch Vân Tiềm phản ứng chậm mất một giây, sau đó cười cười: “À, yên tâm, ta sẽ chừa lại cho hắn một khối.”
Không cần biết hắn có dùng được hay không, quan trọng là có để lại là được.
Bạch Nghiên Tư há hốc miệng, thầm nghĩ: nàng vốn muốn nói đây là vật quý giá như vậy, Tĩnh Vương thực sự để ca mang đi nhiều thế, cuối cùng chỉ còn để lại một khối sao?
Bạch Vân Tiềm vốn thông minh, vừa rồi chưa kịp hiểu ý muội muội, giờ nhìn phản ứng của nàng thì lập tức hiểu ra, cười nói: “À, thứ này không phải của Tĩnh Vương, là tự ta làm ra.”
Bạch Nghiên Tư lúc này mới thở phào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT