Ngoài từ thạc
, Từ Mộng còn lọt vào mắt xanh của một người khác trong quán trà. Tại một chỗ ngồi trên tầng hai, một người đàn ông trẻ tuổi gọi người quản lý xuống: "Cô gái vừa ôm con chó nhỏ vào, anh có biết cô ấy không?"
Người quản lý vội vàng nói: "Vị tiểu thư đó mặc dù lần đầu tiên đến quán trà, nhưng chắc là người ở gần đây. Tôi đã từng gặp cô ấy hai lần quanh đây, nhưng tôi không biết thân phận cụ thể. Tam thiếu nếu cần, tôi sẽ giúp ngài hỏi thăm?"
Vương Chính Thành gật đầu: "Vậy đi hỏi thăm một chút, nhớ là đừng gây ồn ào."
Người quản lý vội vàng dạ một tiếng.
Vương Chính Thành dựa vào cửa sổ, nhìn cánh cửa chính của quán trà và thở dài. Một cô gái xinh đẹp như vậy, lẽ ra anh nên trực tiếp đến xin số điện thoại, thật là đáng tiếc.
Từ Mộng trở về, báo cáo với Tư Dương rồi vào nhà lo việc khác. Tư Dương nhìn cô thêm một cái, rồi bất lực lắc đầu. Hoa đào lỗi thời, chỉ biết héo tàn, làm sao có thể nở rộ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play