Lữ Cảnh Minh dù đã có sự chuẩn bị tâm lý, thậm chí đã nghĩ rằng Tư Dương có thể luyện chế ra một cơ thể, đợi hồn phách Thiến Nhi nhập vào thì có thể hoạt động như người thường. Nhưng tình huống thực tế vẫn khiến anh kinh ngạc. Nhìn Thiến Nhi trước mắt, Lữ Cảnh Minh theo bản năng điều động linh lực trong cơ thể để kiểm tra. Nhưng dù nhìn thế nào, cô cũng là một người bình thường, có nhiệt độ cơ thể, có nhịp tim, trên người không có một chút âm khí nào của âm hồn.
Nếu thủ đoạn thần kỳ như vậy bị truyền ra, sau này người và quỷ ở dương gian sẽ không phân biệt được. Hơn nữa, cơ thể người có sinh lão bệnh tử, nhưng một cơ thể bất lão bất tử được luyện chế từ ngoại vật thì sao? Phải chăng đây là một dạng trường sinh bất lão?
Tư Dương nhìn Lữ Cảnh Minh đang nhíu mày suy nghĩ, khẽ mỉm cười: "Vì hồn thể của cô ấy đã được linh ngọc bồi bổ hàng trăm năm, hơn nữa cô ấy không làm điều ác, nên mới có thể ăn khớp với vật chứa mà tôi luyện chế. Hiện giờ, tuy cô ấy trông giống người thường và có thể ăn uống, nhưng dù sao cô ấy không phải người sống. Vì vậy, cứ sau một thời gian, cô ấy cần phải ăn chút Hồi Linh Đan để thanh lọc cơ thể. Nếu không, những thứ của dương gian tích tụ trong cơ thể, vật chứa này sẽ không chịu được."
Thiến Nhi chăm chú lắng nghe. Nghĩ đến việc có thể đường hoàng đi dưới ánh mặt trời, có thể ăn những món ngon mà Khương Mạnh đã kể, ngắm nhìn những cảnh đẹp mà ngay cả trong sách cũng chưa từng miêu tả, lòng cô đã sớm phấn khởi.
Khương Mạnh ở bên cạnh cũng chăm chú nghe, sợ nghe sót điều gì làm hại Thiến Nhi.
Lữ Cảnh Minh lên tiếng hỏi: "Có thời hạn sử dụng không ạ?"
Tư Dương gật đầu: "Có. Một năm. Vật chứa này không dùng nguyên liệu vĩnh cửu nên độ bền không cao. Đến lúc đó sau khi siêu độ, vật chứa này sẽ tự nhiên tan biến."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play